Dệt thơ như thể gấm lụa nhung .
Thế gian đừng mặc mà chiêm ngưỡng.
Sắc màu phai nhạt, kệ thời gian .
Lâu ngày đọc lại thơ " Tô Vũ ".
Hồn thơ khoáng đạt như xứ Đà .
Hẩm hiu xa xót đời cô quạnh.
Rượu ,thơ đôi bạn của nhà thơ.
Hồn thơ khoáng đạt như xứ Đà .
Hẩm hiu xa xót đời cô quạnh.
Rượu ,thơ đôi bạn của nhà thơ.
Chẳng cần đời biết, điên hay tỉnh .
Khuất núi là xa chốn chợ đời .
Xem thơ khắc rỏ hồn thi sĩ.
Thơ hỡi nàng thơ bởi vì thơ.
Trần Thế Luận.
HH.
haothuathuennguyenhuuhao.
Có dạo ký giả nọ ,tình cờ gặp nhà thơ Bùi Giáng đang ngồi ăn đậu hủ ở ven đường bên hẻm.
Trả lờiXóaTính xuề xòa ông buông lời mời bạn ấy cùng ăn.
"Hãy ăn đi mời bạn cùng thưởng thức.
Rồi sẽ nhớ hương vị đậu hủ thôi .".
Thơ nhập tâm nên khi nói ra lời.
Nay ghép lại thấy tình thơ trong chữ.
Em kia bán đậu tới đây nào.
Thêm một chén nữa hãy đến trao.
Mấy ai thưởng thức hương đậu hủ.
Nhớ chăng người bán nhớ riêng ta.
( Xin thứ lỗi đã lạm dụng phần nhận xét mà cảm tác đôi vần kính tưởng nhớ cố thi sỹ BÙI GIÁNG )