Được mùa lúa thóc chất đầy kho.
Nhà nhà vui vẻ cảnh ấm no,
Còn ta cỏ héo,rơm khô độn.
Nữa đêm nhai lại cọng rơm khô,
Một mai đến lúc thân còm cỏi.
Còn nuôi chi nữa chỉ mệt thôi
Xẽ thịt ăn ta ,thoáng ngậm ngùi ?
Rỗi nhàn xem lại bài thơ,
Bài thơ Ngưu bệnh, cớ sao ngậm ngùi.
Bài thơ Ngưu bệnh, cớ sao ngậm ngùi.
Hữu-Haỏ
BỆNH NGƯU.
Canh lê thiên mẫu thực thiên sương,
Lực tận cân bì thùy phục thương.
Đán đắc chúng sanh giai đắc bảo,
Bất từ luy bệnh ngọa tàn dương.
LÝ-CƯƠNG (1805-)
Thời TỐNG CAO TÔNG
Con Trâu bệnh.
Ruông cày nghìn mẫu thóc nghìn kho,
Sức kiệt gân mòn ai biết cho.
Chỉ muốn người đời no đủ cả,
Chiều tàn chẵng quản ốm nằm xo.
NGUYỄN-BÍCH-NGÔ dịch